Ads (728x90)

Tuy chính gốc nhà quê, lại ở giữa một vùng nông thôn heo hút nhưng vợ chồng Xế sống hiện đại như ở phố.

Canh bac cuoi cung - Anh 1

Ảnh minh họa

Từ cách xưng hô, tiêu xài, quan hệ... đều như chọc vào tai, vào mắt những bác quần nâu, áo vải. Nhưng cái gì rồi cũng quen. Khi vợ chồng Xế quần bó khít nổi múi, áo xẻ tà đi lại hớ hênh, cười toe toét mọi người còn cảm thấy hay hay, nhất là đám trai tơ chưa bao giờ được nếm hương vị đàn bà.

Chỉ có điều lạ là vợ chồng nhà ấy chẳng hề làm gì cả. Bảnh mắt vẫn ôm nhau trên giường. Tỉnh lúc nào sì sụp ăn uống lúc ấy. Rồi trên chiếc xe Ducati đen bóng, hai vợ chồng lướt như bay lên phố huyện để khi về chở theo một lô những thứ còn sáng lóe hơn cả đồ hàng mã.

Bọn chúng làm gì mà lắm tiền thế nhỉ? Ai cũng hỏi đúng cái câu hỏi ấy. Còn câu trả lời thì nhiều: Trúng xổ số, đào được vàng, ăn cướp... Chỉ có một người trong làng biết Xế và vợ moi tiền ở đâu, ấy là gã trai chưa vợ nhưng giàu có tên là Thủ. Thủ giàu chính đáng, bằng lao động nên không phô ra ngoài. Thủ biết Xế chỉ có một ngón nghề cờ bạc bịp. Không một tay lõi đời nào biết được ngón bịp của Xế.

Canh bạc mà Xế cho là hay nhất chính là canh bạc gã được vợ. Mụ Hường nguyên là vợ của trưởng xới An Tràng. Lão khọm này bị Xế vét nhẵn túi phải chơi canh bạc đểu: Đặt vợ. Xế thắng nốt. Mụ Hường không chờ Xế dắt tay, nhảy sang ôm cổ Xế ngay trước mặt chồng khiến lão thổ ra máu tươi. Về sau các xới đều khiếp vía Xế, tôn lên hàng tiên sư về môn bịp, lộc rất hậu.

Xế truyền nghề cho vợ để bóc áo đám mới vào nghề đang hăng máu. Khi Hường ngồi vào chiếu, Xế chầu rìa ở phía đối diện. Tai Xế thính như tai chuột biết mấy sấp, mấy ngửa rồi bằng cách nâng lên hạ xuống mấy ngón tay ấp trên đầu gối mà Hường biết để “ăn”. Rất ít kẻ ngồi xuống chiếu còn một đồng dính túi khi đứng lên.

Một hôm, do thuận đường, vợ chồng Xế ghé nhà Thủ chơi. Mặc dù rất ghét Xế, Thủ cũng vẫn nhã nhặn mời hai vợ chồng gã cờ bạc bịp vào phòng khách. Trong khi Xế đang ba hoa thì Hường gần như bị choáng bởi những thứ Thủ bày trong nhà. Hơn thế từ Thủ toát ra sự mạnh mẽ đường hoàng của người đàn ông. Trước hết Hường tham giàu. Sau nữa, giữa một kẻ thô lỗ, vô học như Xế, với một ông chủ như Thủ, cách xa nhau nhiều quá. Hường bất giác thở dài…

- Mời chị Xế uống nước - Thủ nói nhỏ nhẹ.

- Anh cứ mặc em - tim Hường lồng lên - hôm nào phải phiền anh Thủ mua giùm mấy thứ mới được.

Xế cười to:

- Có tiền mua tiên cũng được. Thử hỏi bà theo tôi không vì tiền chắc.

Hường tái mặt, vừa xấu hổ với Thủ, vừa nhục cho kiếp đàn bà theo trai. Trên đường về, Hường luôn ngoái nhìn về phía ngôi nhà của Thủ, thoáng buồn...

Trong khi đó, Xế bắt đầu kế hoạch phải giàu có hơn Thủ. Gã tự lệnh cho mình phải dùng mọi thủ đoạn nếu cần. Trước tiên, Xế mở một cửa hàng thịt chó, thực chất để thu hút bọn nghiền cờ bạc trong vùng. Được một tháng thì đám đàn em của xới bạc An Tràng đến thách đánh cháy túi trong một đêm để trả thù cho đại ca. Xế nhận lời không suy nghĩ mảy may. Gã bảo vợ: “Mình sắp giàu rồi”. Xế nói toàn bộ kế hoạch của gã cho vợ nghe. Theo đó gã sẽ “cuốn chiếu” chứ chẳng đánh chác gì ráo. Hường hiểu ngay sắp xảy ra một vụ trấn lột và trong đầu mụ cũng lóe lên một kế hoạch riêng.

Chọn đêm tối trời, gió bấc giật đùng đùng, lại có mưa phùn, đám con bạc tề tựu đủ mặt trong ngôi nhà của Xế. Hai bên thỏa thuận đánh mỗi ván 100 triệu đồng cho đến khi một bên cháy túi. Xế bố trí bọn đàn em với gần chục cái bao tải bọc chặt bên ngoài. Nhưng gã cũng phải thăm dò bằng vài ván. Khi những bao tải tiền đầu tiên vừa được đặt xuống chiếu thì bất ngờ nghe ba tiếng súng nổ liên tiếp bắn chỉ thiên. Hơn một đại đội công an, dân quân vây kín các lối trong nháy mắt. Xế không tính đến tình huống này, vội tìm kế thoát thân một mình.

Gã đấm bừa vào một thanh niên rồi nhằm hướng bờ sông chạy thục mạng. Tiếng đuổi rầm rập phía sau khiến gã đành lao tùm xuống dòng nước lạnh buốt, lặn một hơi sang bờ bên kia. Gã mò vào một cơ sở chỉ có gã và Hường biết, nghĩ bụng: “Bọn mày có phép của Tôn Ngộ Không thì cũng đừng hòng”. Vừa được một lát kịp thay quần áo ướt thì ánh đèn pin đã loang loáng ngoài ngõ. Tiếng ông xã đội dõng dạc:

- Mời anh Xế ra ngay cho!

Gã nghiến răng nghĩ: “Con đĩ thập thành hại tao rồi”. Xế đoán không sai. Chính Hường đã báo cho công an về canh bạc cháy túi. Chỉ có điều không ai hiểu lý do nào khiến mụ hoàn lương. Đúng ra chỉ có một người vỡ lẽ, ấy là Thủ. Ngay sau khi Xế bị bắt, Hường chạy thẳng đến đập cửa nhà Thủ. Mụ quỳ thụp xuống chân Thủ xin làm con hầu. “Thậm chí, nếu muốn, anh có thể coi em như một con chó”.

Thủ nghiêm mặt lắc đầu.

- Cô nhầm rồi. Tôi không phải loại đàn ông như những ông chồng của cô.

Cánh cửa khép lại, Hường tơi tả trở ra, một mình vô định trong màn đêm đen kịt. Và lạnh buốt.

Truyện vui của Chu quý

Đăng nhận xét